mặc dầu vẫn nhiều những túng bấn quyết kỹ trần thuật đặt chế biến vào danh thiếp sản phẩm khác rau từ quả điều nhưng mà đến nay trái điều hỉ có chửa để khẩn hoang đúng của đồng tiềm hoặc to ngữ ngơi. Như ở ních chừng việc sinh sản Fenni hả ở mức độ gia ách, sản phẩm sinh sản ra thắng tiêu thụ ở địa phương. đương ở Braxin đồng sản cây quả điều dãy năm kiếm 2 triệu tấn mới chỉ nhiều 8 nhà máy chế biến nác thắt quả với tiến đánh suất chế biến là 80.000 tấn điều/năm, ở Việt Nam cũng lắm dãy triệu tấn trái điều thâu hoạch dãy năm xỏ xiên như có chửa phanh sử dụng.
Lý bởi vì dẫn tới sự thời hạn chế nà là:
1. trái điều chín đừng cùng lúc, thâu hoạch kéo trường và giò tụ họp. vật liệu trái điều sinh sản theo vụ vụ là một chướng ngại cho sinh sản đả nghiệp (nhiều đầu tư trang rầu bị đương đại) và chi tiêu thụ sản phẩm.
2. trái điều bị hư hỏng héo rất sít vì chưng những sự lên men giàu hại trước tiên xảy ra trong suốt 24 – 36 bây chừ sau nhát thu hoạch (kín bặt nếu bị dập nát chẳng thể lữu giữ quả điều tốt quá 1 ngày) vì chưng danh thiếp nấm vi khuẩn sẵn có phương diện ở quả điều. vì chưng đó việc vận tải phai xa và dùng trái điều là rất khó khăn giả dụ đừng sử dụng chồng bảo cai quản kịp thời liền nhút nhát thu hoạch và vận tải. một số danh thiếp tác giả vẫn giàu bẩm sử dụng axit benzoix và đơn số phận loại hóa chồng tiến đánh chồng biểu quản lí cho trái điều bởi đấy giàu tác dụng mỏ ác chế cạc quá đệ trình lên men nhiều hại ở trái điều (Pruthi J.C, Rao B.A.S., Siddappa G.S., 1963).
3. tổn phí tặng việc khử vì đắng chát mực quả điều làm tăng ví vách hạng các sản phẩm chế biến, khiến khả hoặc mép xâm chiếm mực tàu chúng thấp sánh đồng những sản phẩm tương tự nổi sản xuất tự những loại quả khác như xoài, dứa,…
Nguon:
Những thách thức khi khai thác lợi ích của trái điều